Ñaït Nieäm Phaät Tam Muoäi
thì vieäc Vaõng Sanh ñaõ chaéc chaén

niemphat.edu.vn

ẤN QUANG PHÁP SƯ GIA ĐÌNH GIÁO DỤC PHÁP NGỮ - TẬP SÁU - ĐẶT VIỆC GIÁO DỤC CON GÁI LÊN VỊ TRÍ HÀNG ĐẦU

ẤN QUANG PHÁP SƯ

GIA ĐÌNH GIÁO DỤC PHÁP NGỮ

Giảng giải: Đại Sư Ấn Quang
 

TẬP SÁU

ĐẶT VIỆC GIÁO DỤC CON GÁI

LÊN VỊ TRÍ HÀNG ĐẦU
 

Do thế đạo đã loạn, lòng người đã chết là vì chẳng nói đến nhân quả, chẳng bàn đến giáo dục trong gia đình. Nếu có thể chú trọng hai việc này thì người người đều biết nhân quả, nhà nhà đều có giáo dục, hết thảy những lời của Thánh Nhân, những câu mềm mỏng đều trở thành những câu nói thường nhật trong gia đình, không một ai chịu bỏ một ngày không nhắc tới.

Quang thường nói: Nhân quả là phương tiện lớn lao để Thánh Nhân bình trị thiên hạ, để Phật độ chúng sanh. Dạy con là căn bản để trị quốc, bình thiên hạ, nhưng dạy dỗ con gái lại càng quan trọng hơn, vì có hiền nữ thì mới có hiền thê, hiền mẫu. Con cái do hiền mẫu sanh ra đều là Hiền Nhân.

Đây là nguyên do tại sao ba bà Thái khiến cho nhà Châu được hưng thịnh, đời sau xưng tụng Nữ Nhân là Thái Thái.

Vì thế lại nói: Quyền trị quốc bình thiên hạ, phụ nữ nắm quá nửa vì sự giáo dục của mẹ là cội gốc vậy. Nguyện những người đọc đều cùng chú ý.

Ấn Quang Pháp Sư Văn Sao Tục Biên.

Lời tựa cho sách Trập Viên Trát Ký.

Thế đạo hiện thời không có cách nào vãn hồi. Nếu muốn cứu đời, ngoại trừ đề xướng nhân quả báo ứng và giáo dục trong gia đình, không thể nào thực hiện được. giáo dục trong gia đình rất cần chú ý đến nhân quả báo ứng, nhưng dạy dỗ con gái lại là thiết yếu nhất!

Bởi lẽ, không có hiền nữ sẽ không có hiền mẫu, không có hiền mẫu làm sao có con cái hiền lương cho được?

Đấy chính là pháp luân căn bản. Những điều con người hiện thời đề xướng toàn là cành nhánh. Từ thuở bé đã chẳng biết đến đạo làm người và sự lý nhân quả báo ứng thì một khi bị kẻ tà vạy dụ dỗ sẽ mặc sức làm càn.

Những đứa phế luân thường, vứt bỏ lòng thẹn, giết cha, gian mẹ đều do thuở ban đầu không được mẹ hiền un đúc mà ra.

Ấn Quang Pháp Sư Văn Sao Tam Biên.

Thư trả lời cư sĩ Huệ Hải thư thứ tám.

Quang thường nói vùi lấp, loạn lạc là do trong gia đình thiếu giáo dục mà ra. Dạy con cố nhiên là chuyện khẩn yếu nhưng dạy dỗ con gái lại càng quan trọng hơn.

Bởi lẽ, nếu con gái được khéo dạy thì sẽ thành tựu tứ đức công, dung, ngôn, hạnh, giúp chồng dạy con, ngõ hầu đứa con nào có thiên tư sẽ thành tựu học vấn, phẩm cách của Bậc Thánh Hiền, ngay cả những đứa không có thiên tư ắt cũng làm một người dân lành giữ trọn bổn phận.

Nếu con gái không được dạy dỗ, chẳng những nó không thể giúp chồng dạy con mà còn đối với nghĩa, đối với đạo sẽ dạy con làm điều sai trái, dạy con làm ác. Phàm những tên đại gian đại ác xưa nay đều chẳng phải do mẹ hiền sanh ra. Muốn gia đình hưng thịnh, đất nước bình trị thì phải khởi đầu từ nuôi dạy con cái. Đấy là đạo để giải quyết vấn đề từ căn bản.

Ấn Quang Pháp Sư Văn Sao Tam Biên.

Thư trả lời cư sĩ Lưu Quán Thiện thư thứ hai.

Tôi thường nói: Quyền trị quốc bình thiên hạ, nữ nhân chiếm quá nửa.

Lại nói: Dạy con là cái gốc để trị quốc bình thiên hạ, nhưng dạy con gái lại càng thiết yếu. Ấy là vì đời thiếu Hiền Nhân là do cõi đời thiếu hiền mẫu. Có hiền nữ ắt sẽ có hiền thê, hiền mẫu. Có hiền thê, hiền mẫu thì chồng con họ chẳng thành Hiền Nhân cũng hiếm hoi lắm. Những ai muốn vãn hồi thế đạo, chánh nhân tâm hãy nên dốc sức nơi việc này.

Ấn Quang Pháp Sư Văn Sao Chánh Biên.

Bài minh trên bia mộ của Hoàng Thái Phu Nhân.

Mẹ ông Lý! Hiện nay thế đạo bại hoại đến cùng cực, xét đến căn nguyên đều do gia đình không khéo dạy dỗ.

Từ nhỏ trọn chẳng đem đạo lý làm người dạy bảo, huống là những sự lý phước thiện, họa dâm, nhân quả, báo ứng v.v… ư?

Vì thế, những kẻ ấy vừa nghe tà thuyết bèn nương theo, cố nhiên coi chuyện giết cha gian dâm mẹ là bổn phận chánh đáng. Nếu không tệ hại như thế thì khi có được quyền thế, địa vị, cũng sẽ mặc tình làm càn, gây thảm độc cho thiên hạ.

Không có được quyền lực ấy thì kết đảng hoành hành, gây lụy cho địa phương. Nguồn gốc đều là do không được cha mẹ hiền khéo dạy dỗ mà ra.

Vì thế, nói: Thiên hạ chẳng yên, thất phu có trách nhiệm. Nhưng con người từ lúc mới sanh chịu ảnh hưởng rất sâu từ mẹ. Do vậy, phải có hiền mẫu thì mới có Hiền Nhân, mà hiền mẫu phải khởi đầu từ hiền nữ. Vì thế, muốn cho thiên hạ thái bình, ắt phải bắt nguồn từ dạy dỗ con cái, nhưng dạy con gái lại càng khẩn yếu hơn dạy con trai vì Nữ Nhân có thiên chức giúp chồng dạy con.

Từ xưa, những Bậc Thánh Hiền được thành Thánh Hiền đều nhờ có mẹ hiền, huống là những kẻ tầm thường kém cỏi ư?

Nếu không có hiền nữ sẽ không có hiền thê, hiền mẫu. Đã không có hiền thê, hiền mẫu thì những kẻ được người nữ ấy giúp đỡ, dạy dỗ đều thành kẻ ác hết, đều ngăn trở điều lành. Đấy chính là cội nguồn khiến cho nước ta nước không ra nước, dân chẳng thành dân vậy.

Ấn Quang Pháp Sư Văn Sao Tam Biên.

Thư trả lời cư sĩ Vạn Lương thư thứ nhất.

Đất nước hoang loạn do thiếu người hiền, nguyên nhân là do trong gia đình không khéo dạy mà ra. Trong sự giáo dục gia đình, sự giáo dục của mẹ lại càng khẩn yếu.

Vì thế, dạy dỗ con gái lại càng quan trọng hơn dạy con trai. Có gái hiền ắt có vợ hiền, mẹ hiền. Con người lúc nhỏ có mẹ hiền, lớn lên có vợ hiền, muốn chẳng thành người hiền cũng không được. Đấy là gốc chánh nguồn trong để mong cầu thái bình yên ổn vậy.

Ấn Quang Pháp Sư Văn Sao Chánh Biên.

Thư trả lời cư sĩ Giang Dịch Viên.

Thiên hạ loạn lạc là do gia đình không khéo dạy, khiến cho những đứa có thiên tư quen thói cuồng vọng, đứa không thiên tư cam bề ngu độn. Hai loại này đều chẳng phải là phước cho quốc gia xã hội.

Do đó biết: Dạy con là cái gốc của bình trị, dạy con gái lại càng thiết yếu nhất, bởi lẽ hiền nữ ngày nay mai kia sẽ là hiền thê, hiền mẫu của người.

Con người được hiền mẫu giáo dục, được hiền thê phụ trợ, há có ai chẳng thành Hiền Nhân ư?

Vì thế mới nói: Dạy con gái chính là căn bản để thiên hạ thái bình vậy.

Ấn Quang Pháp Sư Văn Sao Chánh Biên.

Bàn về nhân quả là căn bản của Thánh Giáo Nho và Thích.

Tôi thường nói: Quyền trị quốc, bình thiên hạ, hàng nữ nhân nắm quá nửa. Ấy là vì mẹ hiền thì con cái đều hiền, trong thai bẩm thụ khí chất của mẹ, lúc nhỏ thì nhìn vào hành vi của mẹ, nghe lời mẹ, đã được huân tập trước khi học hành, đến khi đi học sẽ tận lực ứng dụng mỗi điều ấy vào cư xử, cho nên là Hiền Nhân, thiện nhân.

Lại nói: Dạy con là cái gốc để bình trị thiên hạ, nhưng dạy con gái càng quan trọng hơn. Do không có hiền nữ sẽ không có hiền thê, hiền mẫu, do đó cũng chẳng có Hiền Nhân.

Ấn Quang Pháp Sư Văn Sao Tục Biên.

Thư trả lời cư sĩ Trương Thuần Nhất.

Ngày hôm qua nhận được thư luận về chuyện dạy con gái là cái gốc để tề gia trị quốc, có thể nói là ông đã thấy thấu triệt được cái lý. Nhà Châu lập quốc nền tảng là do ba bà Thái. Văn Vương thành Thánh là nhờ thai giáo.

Do vậy, biết đời không có Bậc Thánh Hiền là do thế gian ít có người mẹ Thánh Hiền mà nên nỗi. Nếu như bà mẹ nào cũng giống như ba bà Thái thì con họ dẫu chẳng là Vương Quý, Văn Vương, Châu Công thì cũng chẳng là kẻ gian ác, điều này cũng rõ ràng lắm.

Nhưng người đời chỉ biết yêu thương con gái, mặc tình cho nó kiêu căng thành thói, chẳng biết đem lẽ mẫu nghi ra dạy. Đấy chính là một điều đại bất hạnh của nước ta.

Con người lúc nhỏ thường kề cận bên mẹ, nên chịu ảnh hưởng thói quen của mẹ rất sâu. Những kẻ làm con gái người ta hiện thời, ngày sau sẽ là mẹ người ta. Ai muốn bồi đắp quốc gia phải lấy chuyện dạy con gái làm nhiệm vụ cấp bách.

Chớ nói: Con gái là con người ta, cần gì phải uổng công chịu đựng nhọc nhằn, lo lắng làm gì?

Phải biết rằng: Vì Trời đất, vun bồi một người dân lành biết giữ phận thì không có công đức nào lớn hơn. Huống chi nếu người nữ có thể giữ vững đức hạnh của nữ nhân thì con cái cô ta sẽ phỏng theo khuôn mẫu tốt lành, còn vinh dự nào hơn, huống gì con dâu, cháu dâu của chính mình cũng đều là con gái nhà người ta đó thôi.

Muốn cho nước nhà quật khởi hưng thạnh, nếu không có hiền mẫu sẽ không có gì hỗ trợ được. Đời không có mẹ hiền thì chẳng những viết. Vì thế sau này, có rất nhiều tác phẩm bói toán được gán cho ông làm tác giả, như cuốn Châu Công Giải Mộng chẳng hạn.

Nước không có lương dân, mà nhà cũng chẳng có con ngoan. Ngay cả những gã sư tăng tồi tệ ăn bám Phật Pháp cũng đều chẳng phải do những người mẹ tốt lành sanh ra. Nếu như người mẹ thật sự hiền, bọn ấy trọn chẳng đến nỗi kém hèn đến thế.

Tiếc thay!

Ấn Quang Pháp Sư Văn Sao Chánh Biên.

Thư trả lời cư sĩ X… ở Vĩnh Gia thư thứ nhất.

Trong đời hiện thời, ắt cần phải sốt sắng đề xướng nhân quả báo ứng. Dạy con cố nhiên là nhiệm vụ trọng yếu, nhưng dạy con gái càng quan trọng hơn dạy con trai, bởi lẽ con người lúc bé thường ở bên mẹ, nếu mẹ hiền thì con cái cũng tự nhiên sẽ hiền.

Do thường được un đúc nuôi dạy đã tập quen thành thói, đến khi lớn lên được cha dạy dỗ sẽ thuận chiều chỉ dạy, thật là dễ dàng. Đời hiện tại loạn đến mức như thế này đều là vì không có hai thứ khéo dạy trên đây mà nên nỗi. 

Quang không có sức cứu vãn kiếp vận, nhưng có tâm cứu đời, cho nên ở đây mới dài dòng một phen. Nếu chẳng cho lời bàn của lão tăng là viễn vông, hủ bại thì may mắn lắm thay.

Ấn Quang Pháp Sư Văn Sao Tục Biên.

Thư gởi cư sĩ Tự Giác.

Chuyện dạy dỗ con cái có quan hệ rất lớn. Dạy con gái lại càng khẩn yếu hơn dạy dỗ con trai. Bởi lẽ, nếu con gái hiền thì khi còn ở nhà sẽ khiến cho anh em trai, chị em gái đều nhìn theo bắt chước làm lành, khi xuất giá sẽ giúp chồng dạy con đúng phép tắc, khiến cho chồng lẫn con đều thành Hiền thiện. Nếu con gái chẳng được dạy dỗ sẽ gây họa chẳng thể nói trọn hết đâu nhé.

Ấn Quang Pháp Sư Văn Sao Tam Biên.

Thư trả lời cư sĩ X…

Thiên hạ chẳng yên, thất phu có trách nhiệm. Xét đến cội nguồn của tình thế loạn lạc, chỉ là vì trong gia đình không khéo dạy dỗ đã ươm thành. Phàm con em nhà phú quý phần nhiều không ra gì, nói chung vì quen thói kiêu căng, không được dạy dỗ mà ra.

Tôi thường nói: Dạy con là cái gốc để bình trị, nhưng dạy con gái càng khẩn yếu hơn, vì con gái thuở bé thường ở bên mẹ. Thuở bé được khéo dạy, đến khi xuất giá nhất định sẽ là vợ hiền. Vợ hiền sẽ có thể giúp chồng thành tựu đức hạnh, về sau sẽ thành hiền mẫu.

Con người từ thuở bé được hiền mẫu un đúc, nhất định sẽ nghèo cùng thì riêng thân mình thiện, hiển đạt sẽ làm cho thiên hạ cùng thiện.

Công đức lớn nhất trong thế gian không gì bằng khéo dạy dỗ con cái, tội nghiệp lớn nhất trong thế gian không chi bằng chẳng dạy dỗ con cái. Bởi lẽ, con cái hiền lương sẽ có ích cho nước nhà, xã hội, chẳng hiền lương sẽ có hại cho nước nhà, xã hội.

Ấn Quang Pháp Sư Văn Sao Tam Biên.

Thư trả lời cư sĩ Trần Phi Thanh thư thứ ba.

***