Ñaït Nieäm Phaät Tam Muoäi
thì vieäc Vaõng Sanh ñaõ chaéc chaén
NGƯỜI XƯA HIỂU ĐƯỢC
THAI GIÁO, NGƯỜI MẸ
MANG THAI LÀ HIỂU ĐƯỢC
Giảng giải: Hòa Thượng Tịnh Không
Sau khi hiểu được đạo lý này, chúng ta biết, chánh tinh tấn giả, dĩ vô lậu trí, ưng cần hành tinh tấn. Tinh là thuần mà không tạp, không được tu loạn, không được tu tạp. Tấn là tiến bộ, không được thối lui.
Trong phương pháp dạy học ngày xưa, rất phù hợp tinh thần tinh tấn, phương pháp dạy học này của người xưa dùng mấy ngàn năm. Giáo chi đạo, quý dĩ chuyên, tám câu trước trong Tam Tự Kinh, câu thứ bảy, câu thứ tám.
Bắt đầu từ chỗ nào?
Là từ giáo dục. Người xưa rất tinh thông, trên Thế Giới không tìm được nước thứ hai. Như nhân vật nổi tiếng Thang Ân Tỷ người Anh, ông ta nghiên cứu truyền thống văn hóa xưa rất sâu sắc, ông ta tôn trọng, ông ta khâm phục.
Người xưa có trí huệ giáo dục, có lý niệm giáo dục, có phương pháp giáo dục, có thành quả giáo dục, có kinh nghiệm giáo dục độc nhất vô nhị. Quý vị triển khai lịch sử mà xem, đời này này đến đời khác đều có người có trí huệ lớn, có người phước đức lớn xuất hiện ở thế gian, có phước, có đức, có trí huệ, phước đức.
Dạy như thế nào để thành được?
Người xưa hiểu được thai giáo, người mẹ mang thai là hiểu được. Trong cổ lễ có lễ của người mang thai, có điều này.
Trong đó nói gì?
Quan trọng nhất là nói khi mang thai, khởi tâm động niệm của người mẹ đều ảnh hưởng đến thai nhi, khởi tâm động niệm đều có ảnh hưởng, ngôn ngữ tạo tác thì không cần phải nói.
Cho nên trong mười tháng thai mang, quý vị phải nghĩ đến con của quý vị dễ dạy, sau này lớn lên dễ dạy dỗ, thai giáo trong mười tháng này này quan trọng hơn tất cả.
Như trước đây mẹ của Chu Văn Vương, đây là trong lịch sử ghi lại, trong thời gian mang thai mắt không nhìn sắc xấu, mắt không nhìn mọi vật, các vật bất thiện, các vật không tốt thì không nhìn.
Tai không nghe tiếng dâm, tai nghe âm thanh, âm thanh này bất thiện, lời nói bất thiện, âm nhạc bất thiện thì không nghe. Miệng không nói lời ngạo mạn, khi nói chuyện phải hòa nhã, ôn nhu.
Đây là gì?
Là ảnh hưởng đến thai nhi, phải biết khởi tâm động niệm, ngôn ngữ tạo tác đều ảnh hưởng đến thai nhi.
Lúc này học điều gì?
Dùng lời bây giờ của chúng ta mà nói là tu Đệ Tử Quy. Quý vị thật sự thực hiện Đệ Tử Quy trong gia đình, hiếu thuận cha mẹ, hiếu thuận cha mẹ chồng, yêu thương anh chị em, và hài hòa với xóm giềng, thì thai nhi đoan chánh, sau khi sinh ra rất dễ dạy, cắm gốc rễ này thật chắc.
Trẻ con mới ra đời, mở mắt ra nó đã biết nhìn, vểnh tai nó đã biết nghe, cho nên cha mẹ của nó, phàm là người gần gũi của nó đền phải giữ lễ, vì sao vậy?
Bởi làm cho nó thấy. Ngạn ngữ có câu ba tuổi nhìn tám mươi tuổi, ba tuổi, từ khi chào đời nó đã học một ngàn ngày, tuy nó không biết nói, một ngàn ngày giáo dục này gọi là giáo dục cắm rễ, ấn tượng của nó đối với một ngàn ngày giáo dục này rất sâu sắc, đến tám mươi tuổi cũng không thay đổi.
Loại giáo dục này, người ngoại quốc không tìm thấy, chỉ có nước ta biết, là Thánh Hiền dạy, Phật Bồ Tát cũng dạy. Thành Thánh thành Hiền, thành Phật thành Bồ Tát, chắc chắn là cha mẹ làm tròn bổn phận, không những sanh quý vị, nuôi quý vị, dạy dỗ quý vị, mà từ trên nền tảng này quý vị mới có thể thành Thánh thành Hiền. Không có nền tảng này là không được.
Bây giờ ba tuổi mới bắt đầu dạy, không kịp nữa rồi, nó đã học hư rồi, làm sao quý vị dạy nó?
Hiện này chúng ta nghe rất phổ biến, người làm cha mẹ nói con gái rất khó dạy, người làm thầy nói học trò rất khó dạy, đương nhiên.
Vì sao vậy?
Vì lơ là giáo dục cắm rễ, không có ai làm, không có ai hiểu, cũng không có ai nói đến nữa. Ở lứa tuổi như tôi, lúc nhỏ có nói, rất nhiều người nói, nhưng người làm cũng không nhiều.
Khoảng sau khi kháng chiến kết thúc, thì người nói không còn nữa, lúc tôi hai mươi tuổi, hơn hai mươi tuổi về sau thì rất ít nghe người nói.
Lúc nhỏ thường nghe, đặc biệt là trước mười tuổi đã nhớ chuyện rồi, hiểu chuyện rồi, luôn luôn nghe người nói gia giáo. Nền tảng dạy học của người Cổ Đại rất sâu dày, tuy mất đi một, hai trăm năm, bây giờ có người dạy vẫn tốt, còn tìm lại được.
***