Ñaït Nieäm Phaät Tam Muoäi
thì vieäc Vaõng Sanh ñaõ chaéc chaén

niemphat.edu.vn

TƯƠNG ƯNG VỚI TỰ TÁNH LÀ CHÁNH PHÁP, KHÔNG TƯƠNG ƯNG VỚI TỰ TÁNH LÀ TÀ PHÁP

TƯƠNG ƯNG VỚI TỰ TÁNH LÀ

CHÁNH PHÁP, KHÔNG TƯƠNG ƯNG

VỚI TỰ TÁNH LÀ TÀ PHÁP

Giảng giải: Hòa Thượng Tịnh Không
 

Chắc sẽ có người hỏi, trong Tôn giáo học phái có tà có chánh, đúng vậy, tà chánh cũng không rời tự tánh.

Thế nào là chánh pháp?

Tương ưng với tự tánh là chánh pháp, không tương ưng với tự tánh là tà pháp. Nếu chúng ta tiến lên một bước nữa, giác ngộ là chánh pháp, mê hoặc là tà pháp.

Pháp có chánh tà chăng?

Không có.

Từ đâu phân biệt tà chánh?

Từ mê ngộ. Nếu quý vị ngộ rồi, thì tà pháp cũng thành chánh pháp, còn mê thì chánh pháp cũng thành tà pháp, Kinh Hoa Nghiêm cũng thành tà pháp. Đạo lý này cần nên hiểu.

Vì sao nói pháp pháp đều là chánh pháp?

Bởi là tánh hiện, tâm hiện thức biến, không rời tự tánh, rời tự tánh chẳng có pháp nào để đắc.

Nếu chúng ta thật sự giác ngộ, yêu ma quỷ quái cũng là chánh pháp sao?

Đúng thế. Súc sanh, ngạ quỷ, địa ngục đều như vậy. Chúng sanh tạo nghiệp đọa vào địa ngục, địa ngục cũng là chánh pháp.

Vì sao vậy?

Bởi họ ở đó để tiêu nghiệp chướng, nghiệp chướng tiêu hết rồi mời có thể thành Phật được, không tiêu nghiệp làm sao thành tựu được.

Địa ngục và Thiên Đường là bình đẳng, không sai biệt. Ở trong địa ngục tiêu tội nghiệp, tiêu nghiệp chướng, ở Thiên Đường thì tiêu phước báo, phước báo quý vị tu được, cũng làm cho nó tiêu tan hết, hưởng phước ở Thiên Đường.

***